ĐÀN ÔNG MUỐN HƯ HỎNG PHẢI CÓ TIỀN, ĐÀN BÀ MUỐN CÓ TIỀN PHẢI HƯ HỎNG" (ko bậy bạ)
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
ĐÀN ÔNG MUỐN HƯ HỎNG PHẢI CÓ TIỀN, ĐÀN BÀ MUỐN CÓ TIỀN PHẢI HƯ HỎNG" (ko bậy bạ)
Nói về việc các cô chiêu "làm thêm"? Tại sao họ lại phải đi "làm thêm"? Có lẽ tôi đang " nằm mơ giữa tuổi thơ" khi nói điều này chăng...? Chắc chắn là không rồi bởi một thực trạng đang xảy ra ở VN là khá nhiều "dân chơi" đang coi việc "buôn hương bán phấn" như một công việc làm thêm
Đa số các "mỹ nhân vượt cám dỗ" này đều đang ở tuổi mười sáu - đôi mươi, có nàng còn đang ngồi trên ghế nhà trường, với những vẻ đẹp "trong sáng, ngây thơ" với những đường cong đầy quyến rũ, đang rảo bước trên "con đường tơ lụa" mà các đại gia đã trải biết bao là hoa thơm cỏ lạ. Các nàng sớm bị dân chơi ngắm vuốt và lăng xê vẻ đẹp của mình trong ánh hào quang rực rỡ của thế giới dân chơi. Hầu hết các nàng đều đi SH, Dylan, dùng Channel, Dior... hòa trộn với hương thơm tỏa ra từ cơ thể tạo nên một sức quyến rũ đến chết người.
Đều là những "mỹ nhân vượt cám dỗ" nên các nàng đều" voi ĐÚ chuột chù nhảy xuống ao" sớm và ko thể "ăn cơm BƠ, đội mũ PHỚT" với sức mạnh của vật chất được thế nên...lấp ló sau cánh cửa khách sạn với 1 người đàn ông, với bia, với rượu và...bao cao su thì nàng lại "hàng 1 triệu". "Ngọt ngào và man trá", cụm từ này quả ko sai khi được dùng để miêu tả về các nàng.
Thế nhưng các nàng đều quan niệm " Làm hoa cho người ta hái, làm gái cho người ta ghẹo" cùng với "dòng đời xô đẩy" do chuyện đời đã vốn lắm thị phi nên "Gặp thời thế thế thời phải thế", các nàng ko nhận mình là "hàng" vì chả nằm dưới quyền kiểm sóat của nhà hàng, khách sạn nào, mà đơn thuần chỉ đi "làm thêm" để kiếm tiền tối đi "ăn khuya" với lũ bạn.
Ở HN hay HCM thì có nhiều "dì "với các nguồn hàng đều là những em gái mới lớn "voi đú chuột chù nhảy xuống ao sớm " ở khắp mọi nơi, từ Tuyên Quang, Lạng Sơn đến Tây Đô, Cà Mau, từ gái Hà Thành cho đến Sài Thành. Ngoài ra, giới dân chơi còn truyền nhau rằng, nơi để kiếm "hàng" dễ nhất có lẽ là " Nhất NT, nhì M, thứ ba SK". "Đỉnh của đỉnh" trong giới "hàng 1 triệu" thì có lẽ vẫn là những cô gái được khóac lên mình danh hiệu "ca sĩ có triển vọng" hay "người mẫu có tiềm năng" sẽ được giới "mua hoa" săn đón ráo riết. Tuy nhiên, điểm chung lớn nhất của các nàng đều là "thèm của lạ" và cần tiền để "đánh bóng " bản thân với những xa xỉ phẩm khóac trên người như GIO, Channel, Nokia 8800...
Ở HN thì với các bar như Hale, New (đã đóng cửat) hay Seventeen rồi đến các khách sạn như Fortuna hay Lake Side..là nơi tập trung phần lớn của các nàng. Các nàng vào đó uống rượu, "tập thể dục" và cũng là để tiếp thị "điện nước đầy đủ" của mình với khách làng chơi. Đôi khi là những cuộc ngã giá ***ng vánh ngay trên sàn, ko thì đến giờ "tan chợ", các nàng lại "Cấm Chỉ thẳng tiến" ngồi ăn cơm rang , gà tần và...cùng chờ các VIP từ các nẻo đường đổ về để "kiểm hàng"
Kiếm tiền dễ dàng với "vốn tự có" thì các nàng sẽ tiêu pha như nào? Ko phải là những "phi vụ bay", ko phải là nhưng vụ "lọc cọc, tứ sắc", "dã man như con ngan" nhất là khi các nàng chỉ thỉnh thỏang "xuống tay" 500k-1tr/ 1 con lô, đề để giải trí. Thế nhưng một phần là do các nàng chưa nghe qua "Kiếp đỏ đen" của Duy Mạnh, một phần là "tuổi trẻ nông nổi" nên tiền kiếm được thì bao nhiêu cũng chả đủ cho cái "thú vui tao nhã" này !
Thế nhưng cuộc đời này gian ác lắm em ơi? Các em có biết rằng khách làng chơi đâu có biết "thương hoa tiếc ngọc", đều là những thằng " vùi hoa dập liễu" mà thôi. Dù chỉ là "làm thêm" nhưng chả mấy chốc sẽ tàn tạ, người ko ra người, ma ko ra ma, đôi khi đến cái chức năng làm mẹ cũng ko thể có...
Ngoài kia, khi màn đêm buông xuống thì không biết có bao nhiêu thiếu nữ đang tuổi thanh xuân với khuôn mặt thánh thiện như tiên nữ đang bị "võ lâm đồng đạo" lăng xê và ngắm vuốt, để rồi dần dần sẽ trượt dài vào con đường sa ngã, tội lỗi....Có biết bao gia đình, biết bao bậc cha mẹ một nắng hai sương mong con khôn lớn thành người để rồi phải khóc nấc lên khi biết "hung tin" về con mình.
Đa số các "mỹ nhân vượt cám dỗ" này đều đang ở tuổi mười sáu - đôi mươi, có nàng còn đang ngồi trên ghế nhà trường, với những vẻ đẹp "trong sáng, ngây thơ" với những đường cong đầy quyến rũ, đang rảo bước trên "con đường tơ lụa" mà các đại gia đã trải biết bao là hoa thơm cỏ lạ. Các nàng sớm bị dân chơi ngắm vuốt và lăng xê vẻ đẹp của mình trong ánh hào quang rực rỡ của thế giới dân chơi. Hầu hết các nàng đều đi SH, Dylan, dùng Channel, Dior... hòa trộn với hương thơm tỏa ra từ cơ thể tạo nên một sức quyến rũ đến chết người.
Đều là những "mỹ nhân vượt cám dỗ" nên các nàng đều" voi ĐÚ chuột chù nhảy xuống ao" sớm và ko thể "ăn cơm BƠ, đội mũ PHỚT" với sức mạnh của vật chất được thế nên...lấp ló sau cánh cửa khách sạn với 1 người đàn ông, với bia, với rượu và...bao cao su thì nàng lại "hàng 1 triệu". "Ngọt ngào và man trá", cụm từ này quả ko sai khi được dùng để miêu tả về các nàng.
Thế nhưng các nàng đều quan niệm " Làm hoa cho người ta hái, làm gái cho người ta ghẹo" cùng với "dòng đời xô đẩy" do chuyện đời đã vốn lắm thị phi nên "Gặp thời thế thế thời phải thế", các nàng ko nhận mình là "hàng" vì chả nằm dưới quyền kiểm sóat của nhà hàng, khách sạn nào, mà đơn thuần chỉ đi "làm thêm" để kiếm tiền tối đi "ăn khuya" với lũ bạn.
Ở HN hay HCM thì có nhiều "dì "với các nguồn hàng đều là những em gái mới lớn "voi đú chuột chù nhảy xuống ao sớm " ở khắp mọi nơi, từ Tuyên Quang, Lạng Sơn đến Tây Đô, Cà Mau, từ gái Hà Thành cho đến Sài Thành. Ngoài ra, giới dân chơi còn truyền nhau rằng, nơi để kiếm "hàng" dễ nhất có lẽ là " Nhất NT, nhì M, thứ ba SK". "Đỉnh của đỉnh" trong giới "hàng 1 triệu" thì có lẽ vẫn là những cô gái được khóac lên mình danh hiệu "ca sĩ có triển vọng" hay "người mẫu có tiềm năng" sẽ được giới "mua hoa" săn đón ráo riết. Tuy nhiên, điểm chung lớn nhất của các nàng đều là "thèm của lạ" và cần tiền để "đánh bóng " bản thân với những xa xỉ phẩm khóac trên người như GIO, Channel, Nokia 8800...
Ở HN thì với các bar như Hale, New (đã đóng cửat) hay Seventeen rồi đến các khách sạn như Fortuna hay Lake Side..là nơi tập trung phần lớn của các nàng. Các nàng vào đó uống rượu, "tập thể dục" và cũng là để tiếp thị "điện nước đầy đủ" của mình với khách làng chơi. Đôi khi là những cuộc ngã giá ***ng vánh ngay trên sàn, ko thì đến giờ "tan chợ", các nàng lại "Cấm Chỉ thẳng tiến" ngồi ăn cơm rang , gà tần và...cùng chờ các VIP từ các nẻo đường đổ về để "kiểm hàng"
Kiếm tiền dễ dàng với "vốn tự có" thì các nàng sẽ tiêu pha như nào? Ko phải là những "phi vụ bay", ko phải là nhưng vụ "lọc cọc, tứ sắc", "dã man như con ngan" nhất là khi các nàng chỉ thỉnh thỏang "xuống tay" 500k-1tr/ 1 con lô, đề để giải trí. Thế nhưng một phần là do các nàng chưa nghe qua "Kiếp đỏ đen" của Duy Mạnh, một phần là "tuổi trẻ nông nổi" nên tiền kiếm được thì bao nhiêu cũng chả đủ cho cái "thú vui tao nhã" này !
Thế nhưng cuộc đời này gian ác lắm em ơi? Các em có biết rằng khách làng chơi đâu có biết "thương hoa tiếc ngọc", đều là những thằng " vùi hoa dập liễu" mà thôi. Dù chỉ là "làm thêm" nhưng chả mấy chốc sẽ tàn tạ, người ko ra người, ma ko ra ma, đôi khi đến cái chức năng làm mẹ cũng ko thể có...
Ngoài kia, khi màn đêm buông xuống thì không biết có bao nhiêu thiếu nữ đang tuổi thanh xuân với khuôn mặt thánh thiện như tiên nữ đang bị "võ lâm đồng đạo" lăng xê và ngắm vuốt, để rồi dần dần sẽ trượt dài vào con đường sa ngã, tội lỗi....Có biết bao gia đình, biết bao bậc cha mẹ một nắng hai sương mong con khôn lớn thành người để rồi phải khóc nấc lên khi biết "hung tin" về con mình.
Eddy_Viet- Ma Mới
- Tổng số bài gửi : 4
Registration date : 23/01/2008
Re: ĐÀN ÔNG MUỐN HƯ HỎNG PHẢI CÓ TIỀN, ĐÀN BÀ MUỐN CÓ TIỀN PHẢI HƯ HỎNG" (ko bậy bạ)
Chuyện ngoài đường không chỉ là chuyện giao thông của xe cộ mà còn là chuyện giao tiếp của con người với nhau.
Chuyện ngoài đường không đơn giản là chuyện ngoài lề, nó thể hiện một thái độ sống và ứng xử công cộng của người thành thị...
Ngày... tháng... năm...
Ngã tư Trần Huy Liệu - NKKN, một buổi trưa oi ả. Một bà mẹ ôm trong tay một hình hài co quắp, chìa ra tập vé số với ánh mắt nài nỉ. Một cô gái rất đẹp dừng xe gần nhất đã rút chân về để tránh bị bàn tay của người mẹ “quờ trúng”... Mình cố gắng xi - nhan băng qua thì va chạm nhẹ với chiếc xe SH của một cặp đôi ăn mặc rất sành điệu. Cô gái quay ngoắt lại nhìn mình với vẻ mặt “khinh bỉ” rồi buông câu: “Con điên kia, đi thế à?” Họ lướt đi với vẻ mặt cáu bẳn như thể vừa gặp những chuyện gì đó rất... tệ hại. Có lẽ dưới mắt họ, chẳng có gì đẹp hơn bản thân mình...
Ngày... tháng... năm...
Đang chạy xe với tốc độ vừa phải nhưng tôi cũng không thể nào tránh kịp một cô gái bỗng nhiên băng qua đường. Cô ta thấy tôi nhưng không dám dứt khoát bước qua nên bị đầu xe của tôi va sướt qua tay. Bối rối, chưa kịp bước xuống xe đỡ cô gái dậy và xin lỗi tôi đã bị đánh “bốp” một cái ngay đầu. Sững sờ. Cô gái còn trẻ lắm, chắc chỉ bằng tuổi tôi, nhưng khuôn mặt đanh lại dữ dằn. Người đi đường xúm xít lại bàn luận. Cô ta bắt đầu kể lể, bù lu bù loa rằng mình té trầy trụa tay chân như thế nào, rằng tôi đi đường... đểnh đoảng ra sao... Sau khi mắng nhiếc thêm vài câu, cô ta mới đi tiếp với vẻ mặt “tội nghiệp” như mình là nạn nhân. Mặc cho tôi cứ đứng sững giữa đường như đang lạc vào hành tinh khác...
Ngày... tháng... năm...
Trời nắng chang chang, ngã tư đèn xanh đèn đỏ đông ken người. Một chiếc xe chạy vượt hẳn lên dừng ngay tại vạch vôi dành cho người đi bộ. Trên xe là hai cô gái “tóc nâu môi trầm”, mặc trang phục... không thể gọi tên. Nếu gọi cái quần là quần soọc thì... chưa đủ độ dài, còn gọi nó là cái quần underwear thì... tội nghiệp cái underwear. Đã vậy, cái quần đó còn vằn vện da beo, ôm sát vào da thịt. Cái áo thì may quá, có thể gọi nó là... cái yếm. Cái yếm tân thời nên cũng vằn vện da cọp và hờ hững một sợi dây vắt ngang qua cổ. Tấm lưng trần của cô gái thi gan với ánh nắng như thiêu đốt, ấn tượng nhất là vài sọc đỏ xiên chéo qua lưng (dấu hiệu của cạo gió) cũng... bầm đỏ lên trong ánh nắng. Nói tóm lại là “phô” toàn tập!
Ngày... tháng... năm...
7 giờ tối, tấp vào tiệm bò bía trên lề đông nghịt khách, tìm một bàn trống cho hai người ngồi quá khó khăn nên tôi và nhỏ bạn xin ngồi cùng bàn với hai cô gái trẻ. Nhìn dáng vẻ của hai cô bạn đấy, tôi đoán là sinh viên đại học. Họ ăn uống rôm rả, cười nói thả ga làm ai cũng quay sang nhìn với vẻ khó chịu. Ăn được một lúc, một trong hai cô bạn lấy bịch khăn giấy trong túi ra và... xì mũi một cái rõ to. “Giải quyết” xong, cô bạn tỉnh bơ thảy ngay vào li nước đang uống dở. Chưa hết, cô nàng cầm cái khăn lạnh và làm một cái “bốp” ngay tầm tai của tôi. Cả ba người đều giật mình, cô nàng khoái chí cười ha hả với bạn. Tôi chỉ còn biết... bó tay!
Ngày... tháng... năm...
Quẹo vào tầng hầm gửi xe Trung tâm thương mại P., do đông khách nên bị kẹt ở ngay chỗ lấy vé. Cô bé chạy xe Attila to cồng kềnh trờ đến phía sau mình, sau đó cố quay ngang xe để lách lên. Xe mình nhích tới, cô bé cũng ráng nhích tới, bánh xe nghiến lên chân mình một cái đau điếng thế mà cô vẫn tỉnh bơ như không thấy. Xem ra, cô bé sẽ không chịu dừng lại nên mình đành dừng lại, nghiêng hẳn xe để nhường cho cô bé đi trước. Rút cuộc cũng gửi xong xe. Mình và cô bé cùng lẫn vào đám đông để vào thang máy. Thang máy nhỏ nên mọi người phải đứng san sát nhau. Cô bé đứng nép vào một chỗ và khoanh tay trước ngực, một tay đưa lên... che mũi, ánh mắt không giấu vẻ... khinh khỉnh. Có hai anh chàng đứng gần cô nhìn nhau ái ngại... Khi thang máy mở ra, cô bé nhanh ***ng thoát ra và... thở phào. Hai anh chàng kia bỏ nhỏ: “Mùi nước hoa nồng nặc của cô nàng thật kinh khủng, có lẽ cô nàng phải tự bịt mũi để không phải hít nó!” Tự nhiên mình thấy tiếc cho mùi thơm của chai nước hoa quá!
Chuyện ngoài đường không đơn giản là chuyện ngoài lề, nó thể hiện một thái độ sống và ứng xử công cộng của người thành thị...
Ngày... tháng... năm...
Ngã tư Trần Huy Liệu - NKKN, một buổi trưa oi ả. Một bà mẹ ôm trong tay một hình hài co quắp, chìa ra tập vé số với ánh mắt nài nỉ. Một cô gái rất đẹp dừng xe gần nhất đã rút chân về để tránh bị bàn tay của người mẹ “quờ trúng”... Mình cố gắng xi - nhan băng qua thì va chạm nhẹ với chiếc xe SH của một cặp đôi ăn mặc rất sành điệu. Cô gái quay ngoắt lại nhìn mình với vẻ mặt “khinh bỉ” rồi buông câu: “Con điên kia, đi thế à?” Họ lướt đi với vẻ mặt cáu bẳn như thể vừa gặp những chuyện gì đó rất... tệ hại. Có lẽ dưới mắt họ, chẳng có gì đẹp hơn bản thân mình...
Ngày... tháng... năm...
Đang chạy xe với tốc độ vừa phải nhưng tôi cũng không thể nào tránh kịp một cô gái bỗng nhiên băng qua đường. Cô ta thấy tôi nhưng không dám dứt khoát bước qua nên bị đầu xe của tôi va sướt qua tay. Bối rối, chưa kịp bước xuống xe đỡ cô gái dậy và xin lỗi tôi đã bị đánh “bốp” một cái ngay đầu. Sững sờ. Cô gái còn trẻ lắm, chắc chỉ bằng tuổi tôi, nhưng khuôn mặt đanh lại dữ dằn. Người đi đường xúm xít lại bàn luận. Cô ta bắt đầu kể lể, bù lu bù loa rằng mình té trầy trụa tay chân như thế nào, rằng tôi đi đường... đểnh đoảng ra sao... Sau khi mắng nhiếc thêm vài câu, cô ta mới đi tiếp với vẻ mặt “tội nghiệp” như mình là nạn nhân. Mặc cho tôi cứ đứng sững giữa đường như đang lạc vào hành tinh khác...
Ngày... tháng... năm...
Trời nắng chang chang, ngã tư đèn xanh đèn đỏ đông ken người. Một chiếc xe chạy vượt hẳn lên dừng ngay tại vạch vôi dành cho người đi bộ. Trên xe là hai cô gái “tóc nâu môi trầm”, mặc trang phục... không thể gọi tên. Nếu gọi cái quần là quần soọc thì... chưa đủ độ dài, còn gọi nó là cái quần underwear thì... tội nghiệp cái underwear. Đã vậy, cái quần đó còn vằn vện da beo, ôm sát vào da thịt. Cái áo thì may quá, có thể gọi nó là... cái yếm. Cái yếm tân thời nên cũng vằn vện da cọp và hờ hững một sợi dây vắt ngang qua cổ. Tấm lưng trần của cô gái thi gan với ánh nắng như thiêu đốt, ấn tượng nhất là vài sọc đỏ xiên chéo qua lưng (dấu hiệu của cạo gió) cũng... bầm đỏ lên trong ánh nắng. Nói tóm lại là “phô” toàn tập!
Ngày... tháng... năm...
7 giờ tối, tấp vào tiệm bò bía trên lề đông nghịt khách, tìm một bàn trống cho hai người ngồi quá khó khăn nên tôi và nhỏ bạn xin ngồi cùng bàn với hai cô gái trẻ. Nhìn dáng vẻ của hai cô bạn đấy, tôi đoán là sinh viên đại học. Họ ăn uống rôm rả, cười nói thả ga làm ai cũng quay sang nhìn với vẻ khó chịu. Ăn được một lúc, một trong hai cô bạn lấy bịch khăn giấy trong túi ra và... xì mũi một cái rõ to. “Giải quyết” xong, cô bạn tỉnh bơ thảy ngay vào li nước đang uống dở. Chưa hết, cô nàng cầm cái khăn lạnh và làm một cái “bốp” ngay tầm tai của tôi. Cả ba người đều giật mình, cô nàng khoái chí cười ha hả với bạn. Tôi chỉ còn biết... bó tay!
Ngày... tháng... năm...
Quẹo vào tầng hầm gửi xe Trung tâm thương mại P., do đông khách nên bị kẹt ở ngay chỗ lấy vé. Cô bé chạy xe Attila to cồng kềnh trờ đến phía sau mình, sau đó cố quay ngang xe để lách lên. Xe mình nhích tới, cô bé cũng ráng nhích tới, bánh xe nghiến lên chân mình một cái đau điếng thế mà cô vẫn tỉnh bơ như không thấy. Xem ra, cô bé sẽ không chịu dừng lại nên mình đành dừng lại, nghiêng hẳn xe để nhường cho cô bé đi trước. Rút cuộc cũng gửi xong xe. Mình và cô bé cùng lẫn vào đám đông để vào thang máy. Thang máy nhỏ nên mọi người phải đứng san sát nhau. Cô bé đứng nép vào một chỗ và khoanh tay trước ngực, một tay đưa lên... che mũi, ánh mắt không giấu vẻ... khinh khỉnh. Có hai anh chàng đứng gần cô nhìn nhau ái ngại... Khi thang máy mở ra, cô bé nhanh ***ng thoát ra và... thở phào. Hai anh chàng kia bỏ nhỏ: “Mùi nước hoa nồng nặc của cô nàng thật kinh khủng, có lẽ cô nàng phải tự bịt mũi để không phải hít nó!” Tự nhiên mình thấy tiếc cho mùi thơm của chai nước hoa quá!
Shock_Kill_Girl- Ma Mới
- Tổng số bài gửi : 1
Registration date : 23/01/2008
Similar topics
» Chuyện tình của khỉ ... - Chuyện dài nhìu tập đêy "Update"
» Nonstop DjMui's 2008 "DARK LIFE" HouseKlub Mix (Top+Hot 2008) 157 Phút <Chuẩn Nhất Rồi Đấy
» Cách Để "Hun" Nàng
» Từ "khóa" của bạn và ngày sinh
» Nữ sinh làm "bồ nhí" ==>>Pó tay với mấy đứa ăn chơi này!
» Nonstop DjMui's 2008 "DARK LIFE" HouseKlub Mix (Top+Hot 2008) 157 Phút <Chuẩn Nhất Rồi Đấy
» Cách Để "Hun" Nàng
» Từ "khóa" của bạn và ngày sinh
» Nữ sinh làm "bồ nhí" ==>>Pó tay với mấy đứa ăn chơi này!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết